CHUYỂN ĐỔI NGÔN NGỮ BLOG

Thứ Sáu, 27 tháng 11, 2020

2027.TÔN TRỌNG SỰ KHÁC BIỆT CỦA MỌI NGƯỜI

VŨ TRỤ BAO LA sưu tầm



 "Dù có mâu thuẫn với ai thì thường là 3-5 câu. Ví dụ khi cãi nhau, tôi nói một câu, bạn trả lời một câu, tôi nói câu khác, rồi lại nói tiếp. Lúc này, bạn hãy ngừng nói và quay lưng bước đi. Bởi vì cãi đến đây, sự việc đã không còn sáng tỏ, việc phân ai thắng ai thua dường như chẳng còn quan trọng nữa". Đúng vậy, 3 câu là quá nhiều để tranh luận với người khác. Nếu bạn có thể dừng lại thì bạn chính là người sáng suốt.


Có một hôm, một học trò của Khổng Tử đang quét dọn ngoài cổng thì có một vị khách đi tới, hỏi: "Ông là ai?"


Học trò của Khổng Tử tự hào đáp: "Ta là đệ tử của Khổng tiên sinh."


Vị khách nghe thấy vậy liền nói: "Vậy thì tốt quá rồi, tôi có thể thỉnh giáo ông một việc được không?"


Học trò của Khổng Tử giọng vui vẻ thấy rõ: "Được chứ", rồi thầm nghĩ: "Không biết anh ta định hỏi câu hỏi kỳ quái gì nhỉ?"


Vị khách hỏi: "Một năm rốt cục có mấy mùa nhỉ?"


"Câu hỏi này mà cũng cần phải hỏi sao?" học trò của Khổng Tử nghĩ vậy nhưng vẫn trả lời: "Xuân, hạ, thu, đông - bốn mùa."


Vị khách kia lắc đầu: "Không đúng, một năm chỉ có ba mùa thôi."


"Trời ơi, anh sai rồi, phải là bốn mùa!"


"Ba mùa!"


Cuối cùng vì tranh luận không ngã ngũ nên cả hai quyết định đặt cược: Nếu là bốn mùa, vị khách kia phải dập đầu ba cái. Nếu là ba mùa thì học trò của Khổng Tử phải dập đầu ba cái.


Đệ tử của Khổng Tử thầm nghĩ, mình thắng chắc trong tay nên chuẩn bị đưa khách đến gặp thầy mình. Vừa hay lúc đó Khổng tiên sinh từ trong phòng đi ra, đệ tử liền chạy lại hỏi: "Thầy ơi, mọt năm có mấy mùa?"


Khổng Tử nhìn vị khách, nói: "Một năm có ba mùa."


Câu trả lời của thầy khiến người học trò giật mình suýt ngã nhưng không dám lập tức chất vấn lại thầy.


Vì khách thấy vậy thì lập tức đòi đối phương phải "dập đầu, dập đầu."


Không còn cách nào khác, học trò của Khổng Tử đành phải làm theo quy định ban đầu.


Cho đến khi người đó đi rồi, đệ tử mới vội vã hỏi thầy: "Thầy ơi, một năm rõ là có bốn mùa, tại sao thầy lại nói là ba mùa vậy?"


Khổng Tử đáp: "Con không quan sát người vừa nãy toàn thân là một màu xanh à? Anh ta thực ra là một con châu chấu. Châu chấu sinh vào mùa xuân và đến mùa thu là chết, trước giờ anh ta chưa bao giờ thấy mùa Đông, con nói một năm có ba mùa, anh ta sẽ hài lòng, con nói một năm có bốn mùa, hai bên sẽ cãi nhau đến tối không xong. Con chịu thua thiệt một chút, dập đầu ba cái không vấn đề gì."


Có một câu nói rất hay: Hãy thường xuyên cạnh tranh với người cùng tham vọng và đừng nói về những khuyết điểm với những kẻ ngu ngốc.


Không có sự phân biệt cao thấp nhưng có sự chênh lệch về trình độ hiểu biết. Ở các cấp độ khác nhau, đừng ép buộc họ cùng nhau; nếu bạn có kiến thức và quan điểm khác nhau, bạn không cần phải tranh cãi.


Thời gian là phù du và quý như ngọc, thay vì dành thời gian cho việc làm mất lòng người khác, tốt hơn hết bạn nên quay đầu lại để hoàn thiện mình.


Thế giới và vạn vật muôn hình vạn trạng, con người sinh ra cũng khác nhau, ai cũng có cách sống và lựa chọn khác nhau.


Sử dụng các tiêu chuẩn của riêng bạn để tìm câu trả lời của người khác sẽ luôn luôn kết thúc bằng 0. Vì cái gọi là "hòa nhập chứ không hòa tan" là không cần thiết phải tìm kiếm sự thống nhất về các vấn đề cụ thể.


Một triết gia đã từng nói: Những người chúng ta gặp trên thế giới này đều là những người mà chúng ta đã định sẵn để gặp, còn những người chúng ta rất khó chịu khi gặp không tự dưng xen qua đời bạn, mà họ đến để nói với chúng ta điều gì đó.


Người có chỉ số EQ cao biết tôn trọng sự khác biệt giữa mọi người và không can thiệp vào cuộc sống của người khác.

hatgiongtamhon.vn #hatgiongtamhon

2026.HỌC CÁCH ĐÓN NHẬN VỚI THÁI ĐỘ TÍCH CỰC

 

VŨ TRỤ BAO LA sưu tầm 

Chùa Trung Nghĩa, địa chỉ: 1111 Lê Đức Thọ - Gò Vấp 


Trong một ngôi chùa nọ có một tiểu hòa thượng. Công việc của cậu là quét sạch lá rụng trong sân chùa vào mỗi buổi sáng. Chỉ mỗi việc đó nhưng cũng mất rất nhiều thời gian, đặc biệt là vào mùa thu và mùa đông. Chính vì thế, cậu luôn tìm cách để công việc của mình bớt vất vả. Thậm chí cậu còn tìm đến các huynh đệ trong chùa để xin lời khuyên.


Biết được việc này, sư trụ trì liền gọi tiểu hòa thượng đến nói chuyện. Sau khi nghe tiểu hòa thượng trình bày, sư trụ trì mới lên tiếng:


– Ngày mai, trước khi quét sân, con hãy rung cây thật mạnh để toàn bộ lá trên cây rụng xuống. Và ngày hôm sau, con không cần phải quét lá rụng nữa.


Tiểu hòa thượng vừa nghe xong, liền nghĩ thầm trong bụng: “Đúng là thầy thông minh hơn người. Mình đến đây đã lâu, cũng nghĩ ra rất nhiều cách, vậy mà vẫn không bằng một câu nói của thầy”.


Thế là hôm sau, cậu dậy thật sớm, chạy một mạch ra sân và dùng hết sức để rung cây. Sau đó, cậu quét sạch lá rụng trong sân. Sau khi mọi ngóc ngách đều đã sạch sẽ thì cậu mới yên tâm quay về ăn cơm. Suốt cả ngày hôm đó, tiểu hòa thượng vô cùng vui vẻ.


Sáng ngày hôm sau, tiểu hòa thượng dậy sớm chạy ra sân xem thử. Cậu không khỏi ngạc nhiên khi mà mọi công sức của cậu ngày hôm qua đều đã trở nên vô ích bởi sân chùa vẫn ngập lá như mọi hôm.


Lúc đó, sư trụ trì mới bước đến nói với tiểu hòa thượng:


– Con có biết tại sao ta đưa ra ý kiến đó không? Đó là vì ta muốn để con hiểu rằng: bất kể hôm nay con cố gắng như thế nào thì ngày mai lá vẫn cứ rụng xuống.


Tiểu hòa thượng chợt hiểu ra rằng có rất nhiều việc không thể nào làm trước mà chỉ có thể học cách đón nhận nó với thái độ tích cực nhất mà thôi.


- Trích sách Điều Bình Dị Thông Thái -

🐲KINGLONG WONMAN ĐĂNG - CAO TỔ CỦA NHỮNG VỊ VUA

  2019 thuê nhạc sĩ  phổ nhạc bài này làm hiệu doanh nghiệp, làm nhạc chờ công ty, giờ có rồi, nên lưu lại ở đây làm kỹ niệm  ĐĂNG CHO VAY -...