CHUYỂN ĐỔI NGÔN NGỮ BLOG

Thứ Hai, 2 tháng 8, 2021

2177.NGƯỜI GIỎI VÀ BỌN DỠ HƠI

GIA CÁT LUẬT 0921888868 sưu tầm
NGƯỜI GIỎI VÀ BỌN DỞ HƠI

1. Người giỏi biến công việc nhàm chán thành tác phẩm, sau đó thưởng thức chúng. Bọn dở hơi biến tác phẩm thành công việc sau đó cặm cụi làm.

2. Người giỏi đi trễ nhưng sẵn sàng giải quyết và hoàn thành công việc bất kể giờ giấc nào, bất kể giá nào. Bọn dở hơi đi rất đúng giờ nhưng lãng công.

3. Người giỏi quản lí trên thành quả. Bọn dở hơi điểm danh.

4. Người giỏi giao việc và tin tưởng, bọn dở hơi liên tục để ý rình mò nhưng không có phát kiến.

5. Người giỏi đánh giá thành công và thất bại. Bọn dở hơi bói móc và truyền cảm hứng lo sợ.

6. Người giỏi biết tưởng thưởng người khác và lơ đi lỗi lầm của kẻ khác. Bọn dở hơi bới móc ra lỗi và liên tục cướp công.

7. Người giỏi nhân hậu trong mọi công việc. Bọn dở hơi tàn nhẫn trong mọi mối quan hệ.

8. Người giỏi im lặng. Bọn dở hơi nguyền rủa.

9. Người giỏi trung thực, trung dung. Bọn dở hơi nịnh nọt, xu thời.

10. Người giỏi nói ra ý của mình. Bọn dở hơi nói ý của lãnh đạo, hoặc mượn lãnh đạo để nói ý của mình.

11. Khi một lãnh đạo ra đi. Người giỏi tưởng nhớ. Bọn dở hơi chửi rủa.

12. Người giỏi nhìn về khó khăn của tương lai và khắc phục nó. Bọn dở hơi nhìn vào thành công quá khứ, và liên tục nhai lại.

13. Người giỏi tĩnh lặng. Bọn dở hơi chạy lăng xăng.

14. Người giỏi có vẻ biết rất ít nhưng biết chắc. Bọn dở hơi cái gì cũng có
vẻ biết.

15. Người giỏi sử dụng người giỏi hơn mình và biết cách dùng. Bọn dở hơi luôn muốn sử dụng người dở hơn hắn và trù dập.

16. Người giỏi tin vào mình. Bọn dở hơi muốn người khác tôn vinh.

17. Khi cho một tí quyền hành. Người giỏi tìm giải pháp. Bọn dở hơi tìm vây cánh và triệt tiêu sự phát triển.

18. Người giỏi đề cao sáng tạo. Bọn dở hơi đề cao sự làm lụng.

19. Người giỏi biến một công nhân thành nghệ sĩ. Bọn dở hơi cố biến một nghệ sĩ thành công nhân.

20. Người giỏi yêu cuộc sống. Bọn dở hơi hoang mang và cố chiếm đoạt cuộc sống của người khác.

21. Người giỏi nhìn vào chính mình. Bọn dở hơi rình mò người khác và bới móc.

22. Người giỏi biến việc lớn thành việc nhỏ. Bọn dở hơi thổi phồng việc nhỏ thành việc lớn.

… Còn gì nữa nhỉ? Bạn có thể comment thêm bên dưới nhé.


2076.LÀM VIỆC KHÔNG TRÌ HOÃN – NÓI CHUYỆN KHÔNG NHIỀU LỜI – LÀM NGƯỜI KHÔNG ĐI QUÁ GIỚI HẠN

 GIA CÁT LUẬT 0921888868 sưu tầm 




Nếu bạn là người thông minh, bộ ba phương châm sống này là điều bạn phải luôn nhớ rõ!


1. Làm việc không trì hoãn


Đã là người thì hầu như ai cũng có tính trì hoãn.

Khi làm mệt rồi, thì thường nghĩ đến việc dừng lại một lát, uống miếng nước, "lười" một tí mới làm.

Nhưng làm việc gì cũng vậy, sợ nhất là chữ "trì hoãn".

Việc hôm nay thì hãy cố làm cho xong trong hôm nay.

Ngày mai có việc của ngày mai, còn rất nhiều thứ đang chờ bạn đến làm.

Người không biết quý trọng hôm nay, làm sao có thể nói đến ngày mai?

Khi bạn gặp rắc rối, bạn thường chừa lại để làm sau, trì hoãn thêm một thời gian.


Ngày qua ngày, năm qua năm, công việc bị trì hoãn đó từ việc nhỏ có thể biến thành chuyện lớn, chuyện tốt có thể biến thành chuyện xấu, việc dễ cũng trở thành chuyện khó. Đến cuối cùng, chúng ta chưa hoàn thành xong việc gì, cũng không đạt được thứ gì.


Làm người, nhất định phải luôn cố gắng, siêng năng, chăm chỉ; làm việc, nhất định phải mạnh mẽ, dứt khoát.

Không có việc gì khó, chỉ sợ mình không làm. Trì hoãn là thất trách, chỉ làm việc khó thêm.


Đừng tự tìm thêm lý do cho mình nữa, được không?

Người muốn làm nhất định sẽ tìm cách, người không muốn nhất định sẽ tìm đủ lý do cho bản thân. Nên nhớ, nghĩ kỹ về nó rồi thì lập tức đi làm ngay.

Một khi bạn đã thực hiện được bước đầu tiên rồi, những việc phía sau cũng không còn khó như bạn nghĩ.


2. Nói chuyện không nhiều lời


Thông thường, những người im lặng hành động thường là người cư xử cẩn trọng, làm việc lớn, còn ngược lại, những người thích khoe khoang thường hay là kẻ kiêu ngạo, bất tài.


Do đó, quản tốt lời nói của mình là cách tự bảo vệ mình tốt nhất.

"Nói nhiều lời, không bằng nói ít lại. Bởi vì lời nói không phải "đắt giá" ở số lượng nhiều hay ít, mà đắt ở "chất lượng" nói thế nào."

Khi nói chuyện, đừng cố gắng tranh nói, đừng cố gắng nói quá, đừng cố gắng khoe khoang, cũng đừng nói dối.


Có một học trò từng hỏi: "Nói nhiều và nói ít, cái nào tốt hơn?"

Khi đó thầy giáo đã trả lời: "Ếch và ruồi đều kêu không ngừng cả ngày lẫn đêm đến nỗi muốn khát khô cổ họng, nhưng có ai nguyện ý nghe chúng kêu hay không? Trong khi gà trống chỉ gáy vào buổi sáng, mọi người trên thế giới đều nghe tiếng nó mà thức dậy. Qua đây ta thấy được, nói nhiều có tác dụng gì không? Nói nhiều không phải là hay, quan trọng nhất là lựa đúng lời, đúng thời điểm để nói."


Khi cảm xúc không tốt, đợi lát hẳn nói.

Khi không nắm chắc, đợi khi nào có bằng chứng rõ ràng hãy nói.

Khi có việc gấp, cố gắng bình tĩnh, nói ít hiểu nhiều.

Khi không cần thiết, không cần nói thêm.

Thứ không nên nói thì đừng nói mò, không thể nói thì đừng bịa đặt, không biết nói thì đừng nói bừa.

Uốn lưỡi bảy lần trước khi nói, nắm vững chừng mực, mới có thể làm nổi bật sự quyến rũ của ngôn ngữ.


3. Làm người không đi qua giới hạn


Cái gọi là giới hạn, chính là làm việc gì cũng đừng vượt qua ranh giới rào cản giữa người tốt và kẻ xấu.

Giới hạn là một thước đo, có thể sử dụng để đo lòng người, cũng đo lường chính mình.

Trong lòng có thước đo, làm việc gì cũng có chừng mực. Không quá nhiệt tình, cũng không quá lạnh nhạt. Không nịnh nọt, cũng không kiêu ngạo.

Lịch sự và độ lượng, cư xử cứng rắn và dịu dàng đúng lúc, đúng chỗ.

Lúc tiến lên không sợ hãi, lúc thụt lùi không hối tiếc. Dù đang ở vị trí nào, làm việc gì, ăn cái gì, mặc đồ ra sao, cũng luôn nhớ cư xử đúng mực, không kiêu ngạo. Đây là cách chừa trước cho mình một con đường lui sau này.

Làm người hiểu giới hạn, biết chừng mực, là thứ cả đời ta nên học hỏi và nhớ mãi.


St

#Đọc_Sách_Mỗi_Ngày

#Tư_Duy_Giàu_Có_Thành_Công

#Vượt_Qua_Giới_Hạn_Bản_Thân

2075.SỐNG HIÊN NGANG

 GIA CÁT LUẬT 0921888868 sưu tầm


🌺 MIỆNG LÀ CỦA NGƯỜI TA, NHƯNG BIẾT VƯỢT QUA MỚI LÀ ĐIỀU CAO QUÝ !!!


Miệng là của người khác, tai là của mình. Nói hay không là việc của họ, nhưng nghe hay không là lựa chọn của mình. Nên học cách im lặng và mỉm cười khi đối diện với miệng lưỡi thế gian.


Có một câu ngạn ngữ nổi tiếng rằng “Chó cứ sủa, đoàn người cứ đi”. Đời là vậy, bạn làm gì cũng sẽ có người thắc mắc, nói không, phủ định, ngăn cản. Nhưng đời người ngắn lắm, hơi đâu mà mãi cứ đi làm hài lòng miệng thế gian.


Có một đàn ếch thi xem ai có thể leo lên đỉnh của một cái tháp. Trò chơi bắt đầu, một nhóm ếch nhìn thấy tháp  vót liền đưa ra nhiều ý kiến: “Thật sự quá là khó! Chúng ta chắc chắn không thể làm được!”, con khác thì nói “Ngọn tháp quá cao! Chúng ta làm sao mà thành công được chứ!”. Nghe thấy vậy, nhiều con ếch đã bỏ cuộc.


Nhìn những con ếch vẫn tiếp tục leo lên, những con ếch ở dưới tiếp tục nói: “Thật sự là quá khó! Không một ai có thể trèo lên đỉnh tháp được đâu …” Cứ như vậy hết lời này đến lời khác, càng ngày càng nhiều con ếch bỏ cuộc.


Nhưng có duy nhất một con ếch đã trèo lên được đỉnh tháp. Tất cả những con ếch khác đều muốn biết, vì sao mà nó có thể làm được như vậy? Cuối cùng tất cả cùng hỏi con ếch đó lí do thắng cuộc, hóa ra nó là một con ếch bị điếc!.


☘️ Chúng ta không nên vì những câu phê bình, những câu nói tác động của người khác mà bị ảnh hưởng. Đừng vì một vài lời nói mà buông bỏ những cố gắng mình đang thực hiện.


– Cuộc sống có thể xô ngã bạn.


– Người yêu có thể bỏ rơi bạn.


– Bạn bè có thể phản bội bạn.


Nhưng hãy nhớ lấy một điều: “Đứng lên hay không là quyền của bạn”.


Hãy học “Sống hiên ngang giữa thế gian” để nhận ra rằng cuộc sống này vốn ngắn ngủi, hãy lựa chọn những điều tốt đẹp và bỏ qua những điều phiền muộn để sống một cuộc đời bình yên bạn nhé ! ☘️☘️☘️

2074.Khoe thường và khoe khéo

 

Phạm Phong tổng hợp và dịch/ Báo Tuổi Trẻ

Khoe “nghị lực vượt nghịch cảnh”, khoe “tủ lạnh đầy ắp ăn làm sao hết?” hoặc khoe “sự thanh thản ngắm chồi non mới nhú ở bancông” nhưng khoe khoang giữa lúc đại dịch là không nên giữa “bể khổ” của những người đang mất mát ngoài kia.

Khoe thường và khoe khéo

Jonathan Berman giảng dạy tại Trường Thương mại London, chuyên nghiên cứu về hành vi của khách hàng, về lý do họ ra quyết định abc trước một nhãn hàng… Ông là tác giả của khái niệm “braggart’s dilemma”, tức “thế khó xử của người khoe khoang”.

Lấy thí dụ: vừa làm được một cái bánh vô cùng đẹp, bạn có muốn “cõi mạng” biết về việc này không? Bạn tự nhủ: “Muốn chứ! Nhưng mình không muốn họ nghĩ mình khoe khoang!”. Chụp ảnh đưa lên, có nguy cơ bạn bị cho là khoe.

Nhưng không đưa lên thì thật bất công, ai mà biết bạn mới làm được một việc mà chính bạn cũng phải khâm phục bạn?

Theo Berman, cân bằng được hai đòi hỏi mâu thuẫn ấy là cả một nghệ thuật, bởi động lực căn bản trong hành vi của con người là muốn được ưa nhìn trong mắt kẻ khác, nhưng quá lên một tí thì lại thành kẻ khó ưa.

Berman thấy ngày nay “nhờ” mạng xã hội mà ta được gặp cảnh khoe khoang nhiều hơn. Cũng con người bình thường ngồi đối diện đây, không nói gì nhiều về bản thân, về sở thích; nhưng trên tài khoản mạng xã hội của họ lại đầy những thứ khoe: nào nhà to, nào hoa đẹp, nào con học giỏi, nào chồng galăng…

Thế rồi đến một lúc, bản thân người khoe cũng thấy “chướng” nên vô tình hay hữu ý mà dùng tới cách “khoe khiêm tốn”.

Berman lấy ví dụ một ai đó than thở đêm qua bước trên thảm đỏ mà đạp trúng miếng bã kẹo cao su. Theo ông, người ta thấy kiểu khoe khiêm tốn này đáng ghét vì có kẻ đã đạt được mức độ thành công mà kẻ khác không có, rồi lại (giả vờ) than thở về việc ấy.

Khoe khiêm tốn hay “khoe khéo”, theo định nghĩa là “việc khoe khoang được che đậy bằng một lời than thở hoặc sự khiêm tốn”.

Trong một bài viết, Jamie Ducharme nói có hai loại rõ rệt. Loại đầu là một lời than, chiếm đến 60% của thể loại khoe khiêm tốn (“Mình ghét mình trông cứ trẻ mãi, đến nỗi thằng 19 tuổi còn xông vào tán!”). Loại thứ hai là một vẻ khiêm tốn (“Không hiểu sao mình kém cỏi mà cứ bị giao làm những tác vụ quan trọng nhất?”).

Các nhà nghiên cứu bèn tiến hành các thí nghiệm xem người ta sẽ phản ứng ra sao với người “khoe khéo”, có thấy họ đáng yêu và giỏi giang hơn không. Kết quả: khoe theo lối “truyền thống” ăn điểm về cả hai khía cạnh ấy, ít nhất là do nó “thật”.

Ovul Sezer, một thành viên của đội nghiên cứu khuyên rằng nếu muốn khoe một điều gì đó thì ta cứ khoe thôi, ít nhất là mình tự khen mình, rồi sau đó còn nhận được phần thưởng của thành thật, còn hơn là dùng đến “khoe khéo” để cuối cùng mất mọi đằng.

Khoe trong đại dịch có gì sai không?

Khi đại dịch COVID-19 mới diễn ra, trên mạng có phong trào thử thách lúc cách ly: số lượng sách đã đọc, các bài thể dục khó đã chinh phục… Iris Casiano là một nhà tư vấn tâm lý, bà nhận thấy đi kèm với phong trào vui vẻ kia là một nhãn dán có phần hằn học: “Khoe khoang lúc cách ly”.

Bà cũng nhận thấy một số khách hàng mang tâm lý “có lỗi” và “xấu hổ” khi phát hiện ra những khía cạnh tích cực của cách ly (khi ấy không ai nghĩ đại dịch sẽ đi lâu, đi xa tới tận hôm nay và cứ ngỡ rằng thời gian cách ly ấy chỉ là ngắn ngủi vài tuần).

Họ thấy do cách ly mà thành ra thiết tha hơn với việc kết nối người thân yêu, biết quay lại chăm sóc bản thân như ngủ đúng giờ, tập thể dục chăm chỉ, sắp xếp lại nhà cửa, máy tính… toàn những thứ khiến họ thêm tự tin vào khả năng “dám thay đổi” của chính mình.

Họ không dám thổ lộ điều này với ai, chỉ dám nói với Iris những cảm xúc hân hoan đó. Bà bảo họ rằng rất nên tự hào vì những thay đổi tích cực như vậy, và rằng là con người, chúng ta phải chấp nhận một sự thực: có những thời điểm khó khăn cho tất cả mọi người: có người mất rất nhiều, thậm chí mất hết, nhưng lại có những người biến chính lúc này thành cơ hội để phát hiện ra sự kiên cường đáng kinh ngạc của loài người.

Kiên cường là khả năng đối đầu về cảm xúc và tâm thần trước hoàn cảnh khó khăn. Đứng từ góc độ này, theo Iris, những gì bị gọi là “khoe khoang” nên được coi là “sự phản ánh tính kiên cường và nguồn sống tích cực của cá nhân trước nghịch cảnh”.

Điều đó là có lợi, và Hội Tâm lý học Hoa Kỳ đã chỉ ra rằng: tư tưởng lành mạnh, hy vọng và tích cực là yếu tố chủ chốt để xây dựng nên sự kiên cường và hồi phục tốt.

Iris nói giữa một cuộc hỗn độn mà bản thân vẫn làm được việc này việc kia để tự hào thì cứ nên vui.

Bà cho một thí dụ nhỏ là lục trong tủ lạnh chỉ còn vài thứ vớ vẩn sót lại mà vẫn nấu được nồi xúp ngon thì cứ nên chụp ảnh mà chia sẻ trên Instagram, rồi sẽ có những người đón nhận nó như một biểu tượng của sự kiên cường và uyển chuyển, và đến lượt “quỹ kiên cường” của họ cũng được đánh thức mà bắt chước theo.
Chống chọi sự khoe khoang của kẻ khác

Bất kể lý do gì, khoe khoang giữa lúc đại dịch cũng là không nên, dù là khoe “nghị lực vượt nghịch cảnh”, khoe “tủ lạnh đầy ắp ăn làm sao hết?” hoặc khoe “sự thanh thản ngắm chồi non mới nhú ở bancông”.

Khi số đông đang mất mát vì đại dịch, người ta không nên chia sẻ những thứ mà họ thấy là “lợi ích từ đại dịch”, bởi vì cái “lợi ích” ấy với họ có thể là lớn lao, giúp họ tìm lại được con người đích thực của họ, nhưng nó chỉ là hạt cát chìm lỉm giữa “bể khổ” của những người đang mất mát ngoài kia.

“Hạt cát lợi ích” ấy nếu có thì nên giữ trong lòng, hãy nhìn vượt ra khỏi đó nhận lấy bức tranh toàn cảnh.

Trong một bài viết, bác sĩ tâm lý học Amy Morin cho rằng những hình ảnh đáng ghen tị trên Instagram, Facebook… chỉ khiến người ta thêm tiêu cực. “Chỉ cần quẹt màn hình vài phút là đủ đi từ tệ tới tệ hơn. Không cẩn thận, sự khoe khoang của người khác có thể làm hại đến sức khỏe tâm thần bạn”.

Đặc biệt là với những người đang sống trong phong tỏa, cách ly, căng thẳng; việc nhìn vào những bức ảnh “an nhiên” trên mạng của những người khoe mình hạnh phúc hơn, mạnh khỏe hơn, giàu có hơn sẽ làm nảy sinh sự so sánh vô lý mà không cưỡng lại được.

Nghiên cứu đã chỉ ra độ ganh tị với người trên mạng là có liên quan tới độ trầm cảm, và càng trầm cảm người ta lại càng ngồi một chỗ, thụ động lướt mạng, tạo thành một cái vòng luẩn quẩn tiêu cực khó phá bỏ.

Phải làm sao? Theo Amy Morin, bạn không thể khiến người khác bớt khoe họ giàu có và bình an ra sao giữa đại dịch, bạn cũng không thể nói họ là đừng có “khoe khéo”, “khoe khiêm tốn” nữa, nghe ghét lắm, nhưng bạn có thể tự bảo vệ mình khỏi sự tấn công cùng lúc của cả đại dịch lẫn sự khoe khoang của kẻ khác, nhất là khi sự khoe ấy nhắm tới… bạn.

Theo Morin, bạn chỉ cần:

– Ít vào mạng xã hội lại. Tốt nhất là không theo dõi những ai làm mình nghĩ tiêu cực, xấu xí đi. Chỉ đọc những gì làm mình vui, mình tốt lên. Nhưng nói chung hãy bớt đi thời gian cho mạng xã hội.

– Không so sánh vớ vẩn nữa. Đừng mất năng lượng chỉ để so sánh giữa đời thực của mình với cảnh đời hư ảo mà kẻ khác muốn mình nghĩ là của họ. Nhớ rằng rất nhiều thứ bạn thấy trên mạng xã hội không hề phản ánh chính xác cuộc sống của người khác.

Và cho dù có chính xác đi chăng nữa, tức người ta giàu hơn, bình an hơn bạn giữa đại dịch thì cũng là… việc của người ta. Nếu đã quyết so thì hãy so luôn với những cảnh đời còn khổ hơn bạn.

– Hãy tự yêu mình. Ganh tị là khi ta tự xỉ vả mình vì đã không được như kẻ khác. Giờ là lúc hãy tập thương lấy mình, coi mình là bạn thân mình, cùng nhau lèo lái “có ít dùng ít có nhiều dùng nhiều” qua khó khăn.

Lời khuyên cho kẻ hay khoe

Theo chuyên gia Sezer, nếu không kiềm chế được sự khoe thì xử sự tốt nhất lúc này là chớ có tự khoe, hãy dùng người khác khoe hộ mình. Một người khác khen bạn làm bánh đẹp, một người khác khen nhà bạn sao mà đẹp…, khi đó bạn sẽ thoát khỏi việc bị coi là kẻ khoe khoang.

Nhưng rốt cuộc, nếu phải vất vả thế thì để làm gì? Để làm khổ người khác à? Để trêu tức ai đó à? Hay để như nhà văn Richelle E. Goodrich từng nói: “Một tràng khoe khoang chẳng thu hút được người bạn thật sự nào. Nó chỉ đặt ta lên một bục kê, khiến ta trở thành một mục tiêu dễ nhắm hơn”?

Một động cơ khác của khoe khoang

Trái với Iris, trong một bài viết trên trang Magdalen, Sebastian Partogi thành thật nhìn nhận bản thân mình có hơi khoe khoang, không phải về vật chất mà về thành tựu trong nghề nghiệp. Lý do: đó chính là thứ khiến anh bất an nhất.

Partogi nhận thấy trong đại dịch, khi cảm giác mình tệ hại hơn vì mất kết nối người thực với người thực, anh lại muốn khoe về kỹ năng viết và dịch của mình hơn bao giờ hết.

Thế rồi đột nhiên anh thấy hình như người đọc đang mất cảm tình vì sự khoe này quá đà. Anh dừng lại, nhận ra bên dưới ham muốn khoe khoang tài giỏi là một cảm thức khốn khổ về cô độc, vô tích sự.

Dịch COVID-19 càng khốc liệt, tài chính cá nhân càng kiệt quệ, công việc càng bất ổn, cảm thức ấy càng tăng khiến anh càng muốn nói to với mọi người rằng tôi còn sống, tôi đọc nhiều sách lắm, tôi không sao, tôi vẫn là người được việc, và hơn tất cả, tôi vẫn đáng yêu.

Partogi nhìn quanh, bạn bè anh cũng nhiều người như thế. Họ khoe nhiều thứ khác nhau nhưng đều là để che đậy cảm giác đang gặp khó, đang thiếu thốn. Partogi kết luận: khoe khoang trên mạng xã hội thực chất là một tiếng kêu cứu của những người đang tuyệt vọng vì buồn chán.

NGUỒN:  Theo Báo Tuổi Trẻ

Link bài: Khoe…
https://tuoitre.vn/khoe-va-khoe-khoang-giua-dai-dich-ranh-gioi-giua-hai-thu-nay-that-mong-manh-va-te-nhi-20210731105115138.htm
HOẶC:
https://tranquithanh.com/khoe-va-khoe-khoang-giua-dai-dich-ranh-gioi-giua-hai-thu-nay-that-mong-manh-va-te-nhi/?fbclid=IwAR3iwAiphz-7nCRX6YqNDTWWtOtWhI7iu_goRTgzeL3zaZSyE7muIx3XGus

🐲KINGLONG WONMAN ĐĂNG - CAO TỔ CỦA NHỮNG VỊ VUA

  2019 thuê nhạc sĩ  phổ nhạc bài này làm hiệu doanh nghiệp, làm nhạc chờ công ty, giờ có rồi, nên lưu lại ở đây làm kỹ niệm  ĐĂNG CHO VAY -...