CHUYỂN ĐỔI NGÔN NGỮ BLOG

Thứ Hai, 12 tháng 7, 2021

2120.TU LUYỆN THÁNG NGÀY - CHĂM SÓC TRẺ NHŨ NHI

                   ..




👉1. Nằm sấp sẽ phát triển tốt tủy sống, hệ xương... để vận động tốt, tăng chỉ số thích ứng AQ.


👉2. Không rung lắc, bế rong . Tất cả đều do người lớn thích làm như thế và nghĩ con cũng thích, làm hoài thì thành thói quen cho trẻ. Mà điều này rất hại cho não của con, đứt kết nối nơron thần kinh.


👉3. Giấc ngủ đêm dài rất quan trọng với phát triển trí não và chiều cao của trẻ, chứ chỉ ăn thôi thì chưa đủ. Nhu cầu ngủ đêm của trẻ sơ sinh là 11-12 tiếng.


👉4. Chu kỳ giấc ngủ của trẻ sơ sinh ngắn hơn so với người lớn, trẻ sơ sinh ngủ nhiều ở tình trạng chuyển động mắt nhanh (REM) - điều cần thiết cho sự phát triển đặc biệt của bộ não bé.


👉5. Không phải cứ cho trẻ đi ngủ càng muộn thì đêm trẻ sẽ không thức giấc. Nếu cho bé đi ngủ quá muộn so với nhu cầu của bé sẽ làm con overtired , gắt ngủ và khó vào giấc hơn .


👉6. Em bé cần cảm giác được thoải mái và lớn lên từng chút một trong khi ngủ. Đừng quấn chặt hay làm kén để khiến con ngủ ngon. Sai lầm!


👉7. Tiếng khóc của em bé báo hiệu rất nhiều điều: trẻ đói, cần mẹ vỗ về, nóng hay lạnh quá, buồn ngủ, bỉm bẩn,... Nếu cha mẹ nào nhạy bén và để ý sau một vài lần thì sẽ nhận ra ngay các tín hiệu từ trẻ. Không phải cứ thấy trẻ khóc là cho bú, nhét ti vào miệng rồi rung rung vỗ vỗ cho trẻ nín được đâu nha!


👉8. Trẻ sơ sinh sinh ra sẽ có tuần wonder week (tuần khủng hoảng, phát triển và hoàn thiện kĩ năng) mà các bà hay bảo là ra tháng nó hư đấy. Trước mỗi mốc wonder week trẻ sẽ biếng ăn sinh lý, cáu kỉnh, khó ngủ, đeo bám, mè nheo…


👉9. Cho trẻ nằm võng là thứ gây ảnh hưởng rất lớn đến cột sống của bé, kể cả có cái nôi tre hay lót khăn đều có hại.


👉10.  Trẻ dưới 6 tháng chỉ cần sữa mẹ, tuyệt đối không cho trẻ uống thêm nước. Nguyên nhân thế nào thì tìm lại bài "TRẺ SƠ SINH - KHÔNG NÊN CHO UỐNG NƯỚC SỚM" để hiểu rõ hơn.


👉11. Trẻ có gen tóc mặc định nên không phải cứ cắt tóc máu đi là tóc sau này sẽ tốt hơn đâu. Dinh dưỡng cũng góp phần vào yếu tố này nữa ba mẹ à!


👉12. Trẻ cũng có lông mi, lông mày theo gen di truyền, vì thế đừng dại dột mà lấy kéo cắt tỉa để sau này được đẹp hơn. Đẹp đâu chưa thấy nhưng lỡ để lông mi rơi vào mắt hay kéo đụng phải mắt, phải mặt thì nguy hiểm lắm!


👉13. Thân nhiệt của trẻ sơ sinh luôn cao hơn người lớn, vì thế nên khi người lớn cảm thấy lạnh trẻ mới thấy mát.


👉14. Trẻ ốm là do nhiều nguyên nhân, có thể do virus, vi khuẩn... Không phải cứ ốm, ho...là cho uống kháng sinh đâu. Phải tìm được nguyên nhân mới có cách chữa đúng.


👉15. Đầu là chỗ thoát nhiệt của con nên trẻ không cần đội mũ khi nhiệt độ trên 20 độ C.

 

👉16. Trẻ có rất nhiều hiện tượng sinh lý rất bình thường (ợ hơi, vặn mình, rụng tóc vành khăn,...). Tìm lại bài "Tổng hợp các hiện tượng sinh lý ở trẻ" có 3 phần mà Cửa Sổ Vàng đã từng chia sẻ để theo dõi cụ thể hơn.


👉17. Biểu hiện em bé khỏe mạnh: da hồng hào, khóc to, bú sữa tốt, phản xạ tốt.


👉18. Cho con ăn để béo núc ních trông cho dễ thương, nuôi con kiểu thế là sai lầm đấy. Đừng thấy các bà kêu sao con bé thế, gầy thế, suy dinh dưỡng rồi mà cuống lên. Cân nặng trung bình của trẻ sơ sinh là 3000 gram. Trẻ 1 tuổi đạt cân nặng trung bình =  9.5kg tức là đã đạt chuẩn quốc tế quy định cho người Việt Nam.


👉19. Trẻ dưới 1 tuổi không nêm nhiều gia vị vào thức ăn, đặc biệt là muối sẽ gây hỏng thận của con. Ăn ngọt cũng rất có hại. Đừng nêm theo kiểu cho người lớn xong áp vào con nghĩ là có vị hay mặn mặn, ngọt ngọt con mới thích.


👉20. Chớ có mix đồ ăn cho con theo kiểu càng nhiều thứ, càng nhiều chất càng tốt. Hệ tiêu hóa của người chỉ tiêu hóa thức ăn đơn. Không cho con ăn quá 2 nhóm loài trong cùng một bữa ăn. Cá thì thôi thịt bò, tôm thì thôi thịt lợn...


👉21. Em bé cần các thực phẩm bổ sung, thực phẩm tự nhiên rất tốt. Đừng để khi con thiếu chất mới nháo nhào tìm thuốc bổ, các loại thực phẩm để bổ sung.


❤ Đây chỉ là những kiến thức cơ bản nhất nhưng có quá nhiều điều lạ lẫm và khác với những gì chúng ta nghĩ đúng không nào? Chúng ta cũng chỉ là những người đang học làm cha mẹ, vì thế hãy tích lũy thật nhiều kiến thức để giúp con phát triển toàn diện nhất.


--------------------------

Nguồn: Csv

2119.TU LUYỆN THÁNG NGÀY-CHIẾN TRANH MẬU THÌN VÀ SỰ CHẤM DỨT CỦA MẠC PHỦ TOKUGAWA

 GIA CÁT LUẬT 0921888868 sưu tầm 

Vào cuối thế kỷ 19, chế độ phong kiến ở đa phần các quốc gia phương Đông rơi vào tình trạng suy yếu trầm trọng, phần lớn là do chính sách bế quan tỏa cảng, bài trừ phương Tây. Nhật Bản cũng không phải là ngoại lệ, quốc đảo này khi ấy đang bước vào giai đoạn cuối của thời kỳ Mạc phủ Tokugawa - người Nhật gọi thời kỳ này là Mạc mạt (Bakumatsu). Về lý mà nói thì Mạc phủ Tokugawa đã có công ổn định đất nước và thực sự chấm dứt thời Chiến Quốc, nhưng chính sách bài trừ phương Tây của Mạc phủ lại khiến Nhật Bản trở nên lạc hậu, kém phát triển và nghèo đói. Tuy rằng Nhật Bản không hẳn là hoàn toàn tuyệt giao với phương Tây (họ vẫn giao thương với người Hà Lan) nhưng các Tướng Quân (Shogun) cũng chẳng mặn mà gì lắm với việc giao thiệp với phương Tây. Chính vì lẽ đó mà tình trạng lạc hậu của Nhật Bản kéo dài cho đến tận năm 1853 (năm được coi là bắt đầu Mạc mạt) mới tạm chấm dứt khi chính sách bế quan tỏa cảng Sakoku (Tỏa Quốc) kết thúc. Tuy thế, sự yếu kém của Mạc phủ đã lộ rõ khi Mạc phủ liên tục ký kết những hiệp ước với Mỹ, Anh, Pháp, Hà Lan,... nhưng lại hoàn toàn bất lợi cho Nhật. Điều này đã khiến người dân trở nên cực kỳ bất mãn.


Mặt khác, triều đình Nhật Bản, đứng đầu là Thiên Hoàng, từ lâu đã nung nấu ý định lấy lại quyền lực thực sự từ tay tầng lớp võ sĩ, đã nắm bắt ngay cơ hội này. Và như chúng ta đã biết, cuộc Duy Tân Minh Trị kéo dài từ năm 1866-1869 đã thực sự thay đổi hoàn toàn bộ mặt nước Nhật. Nhưng cuộc Duy Tân Minh Trị này đã không thể thành công triệt để nếu không chấm dứt được hoàn toàn chế độ Mạc phủ đã cũ nát, bởi vì thế, một cuộc chiến đã xảy ra, giữa hai phe - ủng hộ Thiên Hoàng và ủng hộ Mạc phủ. Cuộc chiến diễn ra từ năm 1868 đến năm 1869 và được gọi là Chiến tranh Boshin (Mậu Thìn).


Mạc mạt là danh từ để chỉ những năm cuối cùng của thời kỳ Edo (thời kỳ của Mạc phủ Tokugawa - đóng ở Edo). Thực ra mà nói thì sự suy tàn của Mạc phủ đã bắt đầu khá lâu từ trước đó, không phải đến tận năm 1853 mới bắt đầu, nhưng năm 1853 là năm đánh dấu sự kiện quan trọng của thời kỳ này. Đó là sự kiện hạm đội bốn tàu chiến lớn của Hoa Kỳ, dưới sự chỉ huy của Phó đề đốc Hải Quân Matthew C. Perry xuất hiện ngoài khơi vịnh Edo và yêu cầu Mạc phủ mở cảng để đón tiếp. Người được giao nhiệm vụ thương thuyết với Perry là Abe Masahiro, Chưởng quan Hội đồng tối cao. Abe phải đứng giữa ý muốn của ba thế lực: Hội đồng tối cao của Mạc phủ thì muốn thỏa hiệp với người ngoại quốc, triều đình thì muốn giữ khoảng cách nhất định, còn các lãnh chúa thì lại muốn chiến tranh để chứng tỏ sức mạnh của Nhật Bản với người ngoại quốc. Bởi vì các phe cánh không thể có được sự nhất trí cần thiết, cuối cùng Abe đưa ra quyết định đồng ý chấp nhận những điều khoản của Perry: mở cửa một số khu cảng cho tàu thuyền Hoa Kỳ buôn bán, mặt khác Mạc phủ vẫn chuẩn bị để đề phòng có thể xảy ra chiến tranh. Tháng 3/1854, Hiệp ước Kanagawa được ký kết, Nhật Bản mở cửa ba bến cảng là Nagasaki, Shimoda và Hakodate để cho các tàu săn cá voi Hoa Kỳ cập cảng nhận mua đồ dự trữ, bảo đảm đối xử tốt với các thủy thủ Hoa Kỳ bị đắm tàu, và cho phép Lãnh sự quán Hoa Kỳ mở cửa ở Shimoda.


Tuy nhiên, bản Hiệp ước này lại khiến dân chúng có cái nhìn tệ hơn với Mạc phủ, các chư hầu thân cận của Mạc phủ cũng không có mấy thiện cảm với việc ký kết Hiệp ước Kanagawa. Trong nỗ lực nhằm tìm kiếm thêm các đồng minh, Abe đã gây bàng hoàng khi bỏ qua những lời khuyên của các gia tộc chư hầu thân cận - gọi tắt là các lãnh chúa Fudai, những gia tộc trung thành nhất với Mạc phủ, mà lại nhờ sự hỗ trợ của các gia tộc kém thân thiết hơn - các lãnh chúa Tozama, các gia tộc từng chống đối với Tokugawa và chỉ trở thành chư hầu sau trận Sekigahara và các lãnh chúa Shinpan - các họ hàng xa của Tokugawa. Điều này đã nâng cao sự bất mãn trong lòng các gia tộc Fudai, những người ủng hộ trung thành nhất của Mạc phủ từ trước đến nay. Gốc rễ quyền lực của Mạc phủ đã lung lay nay lại càng lung lay hơn. Tuy Abe đã đem đến một số phát triển cho quân sự khi hợp tác với người Hà Lan để chế tạo tàu chiến chạy hơi nước, thành lập trung tâm huấn luyện hải quân ở Nagasaki và thành lập trường quân sự theo lối phương Tây ở Edo, nhưng sự chống đối của các lãnh chúa Fudai ngày càng mạnh mẽ hơn. Cuối cùng dẫn đến việc Abe bị thay thế vị trí ở Hội đồng tối cao năm 1855 bởi Hotta Masayoshi. Cầm đầu nhóm chống đối này là Tokugawa Nariaki, người nắm trong tay phần lớn quân đội.


Cùng đọc tiếp bài viết của tác giả Hải Stark tại đây nhé: https://b.link/Chien-tranh-Mau-Thin-va-su-cham-dut-cua-Mac-phu-Tokugawa


#Spiderum #Science2vn 

_________

🔰 "SENECA: NHỮNG LÁ THƯ TRIẾT HỌC" đã sẵn sàng trên tủ sách nhà Nhện. Ngay từ bây giờ, bạn đã có thể inbox trực tiếp Spiderum để được giả đáp mọi thắc mắc và nhận báo giá, hoặc đặt mua sách ngay tại đây: https://b.link/seneca-tap01


📍 Tham gia channel Spiderum trên Telegram để cập nhật những thông tin mới nhất: https://t.me/spiderum

2118.TU LUYỆN THÁNG NGÀY-Nông thôn trung quốc ký sự: Những mảnh đời dưới chân sườn núi

 GIA CÁT LUẬT 0921888868 sưu tầm 



Nông thôn trung quốc ký sự: Những mảnh đời dưới chân sườn núi


Văn hóa, con người Trung Quốc là một trong những chủ đề được mọi người tò mò từ rất lâu. Đúng là bạn có thể dễ dàng bắt gặp người Trung ở rất nhiều nơi, đến từ nhiều miền của đất nước. Nhưng phải đến tận nơi chôn nhau cắt rốn của họ, chứng kiến sinh hoạt thường ngày, văn hóa cộng đồng, bạn mới cảm nhận được rõ rệt hơn một Trung Hoa khác. Không phải những Bắc Kinh ô nhiễm không khí, không phải Thượng Hải xa hoa, không phải Thâm Quyến hiện đại, không phải những nhóm người ồn ào, họ cũng rất trầm lặng, và cuộc sống của họ như thế nào khi xa rời chốn đô thị phồn hoa? Theo chân tác giả Cherish Vu tìm hiểu nhé!


Điểm lại phạm vi bài viết, vẫn là nông thôn miền Trung Trung Quốc của ba tỉnh Hồ Nam, Hồ Bắc, Giang Tây. Những người đến từ vùng này thường có nước da trắng, chiều cao trung bình của nữ là 1m60, nam 1m70, sống mũi khá cao, tiếng nói lớn, vang và hơi nặng. 

   


Nói đến yếu tố con người, mình chia ra làm 4 nhóm theo độ tuổi: Lão niên, trung niên, thanh niên và thiếu niên. 


Tầng lớp lão niên ở trung du miền Trung Trung Quốc có tuổi thọ cao và số lượng khá nhiều do khí hậu trong lành và cuộc sống gần gụi thiên nhiên. Các cụ mình gặp trong độ tuổi từ 70-90 có sức khỏe tốt, dù một số lưng hơi còng, phải chống gậy nhưng đi lại khá nhanh nhẹn, mắt vẫn còn sáng và vẫn góp mặt trong các bữa ăn cùng con cháu.


Lão niên gồm hai thành phần chính: thuần nông hoặc về hưu sau khi công tác tại cơ quan nhà nước/ xí nghiệp xưa. Có cụ ngày trước còn tham gia chiến đấu trong chiến tranh biên giới Việt – Trung. Điểm chung của các cụ là đều không nói được nhiều tiếng phổ thông, nhưng bất kể xuất thân như thế nào, đều rất yêu quý trẻ con và khách đến nhà. Có lẽ khi đã ở phía bên này dốc của cuộc đời, các lão niên cũng chẳng còn sân si điều gì nữa, an hưởng tuổi già bên con cháu mỗi ngày. 


Và mình không thể quên những bàn tay run run chìa ra nắm mỗi khi mình đến hoặc chào từ biệt, những dáng lưng còng hay nụ cười móm mém bình dị mà vô cùng ấm áp. Chính họ, tầng lớp lão niên ấy đã khiến cho bức tranh nông thôn Trung Quốc trở nên sâu lắng, yên bình hơn.


Ngược lại hoàn toàn với thế hệ trước, thế hệ trung niên từ 40- 69 ở Trung Quốc có cuộc sống ồn ào hơn rất nhiều, bởi họ vẫn còn bộn bề những nỗi lo toan cho gia đình. 


Người ở nông thôn Trung Hoa kết hôn khá sớm, hầu như khi họ khoảng 50, con đầu đã 30 và thành gia lập thất rồi. Nỗi lo chung của họ lúc này là con cái đã mua được xe, được nhà chưa? Nếu chưa có gia đình thì phải lo tìm bạn trai/ gái giúp. Có gia đình rồi liệu đã có con trai nối dõi hay chưa? Nếu nói tầng lớp thực dụng nhất ở xã hội Trung Quốc, chắc có lẽ trung niên là tầng lớp suy nghĩ rất nhiều về tiền tài, địa vị, thành công của con cái. Họ hay hỏi nhau: “thằng A con bà lấy vợ chưa? Lương tháng được bằng nào? Mua nhà mua xe chưa?”, nếu có đủ cả, với họ đó là thành công, là mát mặt, tiếp đến là chuyện con cái mình: “ ầy, tôi lo quá, thằng thứ hai nhà này vẫn chưa dẫn bạn gái về, có đứa con gái A, B nào giới thiệu giúp tôi”. Một số bác trung niên hay thể hiện thái độ phân biệt giàu nghèo, đặc biệt những nhà có lãnh đạo huyện, thị xã về hưu, khi con cái họ nhờ họ mà có công việc và cuộc sống tốt ở đây. Khi bạn đến, tùy mức độ giàu nghèo, thân sơ, đối xử khá lạnh nhạt. 


Ngược lại, những gia đình nông dân khác lại đối xử với bạn rất niềm nở, hỏi bạn nhiều chuyện về việc học ngôn ngữ, ăn uống, sinh hoạt có quen không? Ở Việt Nam khác ở đây những gì. Gặp tầng lớp trung niên ở nông thôn Trung Quốc, không khác gì một cuộc điều tra thân phận, tài chính. Họ cũng rất hay nói to, khách sáo, ganh đua ngầm, trọng giàu, khinh nghèo. Lãnh đạo về hưu ở tầm tuổi này có cuộc sống cực kỳ thoải mái, họ đủ tiền xây cả một tòa nhà 7-8 tầng cho thuê, không cần làm gì cả, chỉ cần thu tiền nhà mỗi tháng là đủ. Có tiền mua nhà, mua xe cho con cái, có tiếng và có cả miếng, là niềm tự hào của họ hàng, dòng họ. Tiếng nói cũng những người này là có trọng lượng nhất, anh em nể vì, con cháu ngưỡng mộ.


 Thực sự tầng lớp trung niên nhà giàu nông thôn này khiến mình rất ngại gặp, kiểu quê không quê hẳn mà phố chẳng phố hẳn. Ở nông thôn, những người này được họ hàng, làng xóm ngưỡng mộ, nhưng ra đến thành phố lớn lại lộ ra những điểm trừ to đùng như nói to, khạc nhổ, hay kì kèo mặc cả và chê đắt đỏ.


Trẻ hơn một chút, là các anh chị trong độ tuổi U50, con cái đang đi học đại học, cao đẳng, các bậc phổ thông và trung học. Những người này vẫn đi làm xa nhà và chỉ về nhà vào các dịp lễ tết quan trọng hàng năm. Có những người có công ty riêng, có những người vẫn đi làm thuê, tùy năng lực nhưng có sự va chạm với bên ngoài nên tiếng phổ thông tốt hơn, phong cách nói chuyện lịch sự và khiêm tốn hơn. Đây là tầng lớp lao động chăm chỉ và bền bỉ, ở họ có sự chuyển giao tri thức hóa và đang càng ngày càng trở nên high tech hơn khi tiếp xúc và biết sử dụng những máy móc hiện đại.


May mắn thay, bộ mặt của Trung Quốc hiện nay chính là tầng lớp thanh niên trong độ tuổi dồi dào sức khỏe, năng lượng từ 22 đến 39. Rất nhiều người trong số này đã thành công, nhiều người đang trên con đường tìm kiếm sự nghiệp, số khác đang trên đà ổn định. Nhưng lực lượng này lại mang trên vai rất nhiều trọng trách không chỉ của đất nước, xã hội mà còn của gia đình. Độ tuổi từ 22- 30, vừa kết thúc nhiều năm học hành trên ghế nhà trường, những người trẻ cần tìm được công việc có mức lương khá. Dưới 30, bạn có thể chật vật, nhảy việc, tự do làm theo sở thích của mình, nhưng ở tầm 27 đến 28, tết nào về quê, bạn cũng phải trả lời câu hỏi: “có bạn gái/ trai chưa?”, với con trai: “mua được xe chưa? Lương lậu như thế nào? Cố gắng mua nhà, mua xe rồi cưới vợ, hoặc ít nhất có được 1 trong 3 điều trên”. Với con gái, khi bạn khoảng 25, gia đình sẽ hay sắp xếp cho đi xem mắt. Điều này khá phổ biến ở toàn Trung Quốc mỗi dịp lễ tết. Nhiều bạn bè đồng nghiệp mình có bạn trai/ gái sau mỗi năm trở lại công ty từ kỳ nghỉ Tết. Có bạn cũng lấy chồng luôn, sau hơn 1 tháng quen một người gia đình giới thiệu.


Con gái Trung Quốc ngại lấy chồng xa, vì mỗi tỉnh bên này cách nhau hàng chục giờ chạy xe, mỗi vùng là một tiếng nói khác, một văn hóa khác. Các bạn nam làm bạt mạng ngày đêm để đủ tiền mua xe, mua nhà. Mua xe không phải câu chuyện khó, nhưng mua nhà lại là một câu chuyện lớn. Nếu gia đình bạn có xuất thân tốt, khá giả, mọi thứ cực dễ dàng, kiếm một công việc ở quê, ở nhà của bố mẹ, bố mẹ sẽ mua nhà, mua xe cho. An tâm hưởng phúc, đến đời con cháu bạn, cũng chưa tiêu hết của nải ông bà để lại. 

Câu chuyện lại theo hướng khó khăn hơn khi gia đình bạn hết sức bình thường. Nỗ lực để giàu có phải là gấp 10, gấp 20 lần người khác. Không chỉ cố gắng cho cuộc đời của bạn, mà còn cho cả thế hệ con cái bạn. Con bạn sẽ học ở đâu? Ở nông thôn hay thành phố? Những điều kiện gì để con bạn được học cấp 2 ở thành phố lớn?


 Giáo dục ở Trung Quốc miễn phí cho con em ở các vùng nông thôn, tuy nhiên cơ sở vật chất và điều kiện học tập không được đầy đủ như trên các thành phố lớn. Thế hệ 8X và đầu 9X đều đang nỗ lực để con em họ có thể học cấp 2 và THPT ở các thành phố nơi họ sinh sống và làm việc. Ví dụ như chương trình dành cho công dân nơi khác đến sinh sống và làm việc ở Thâm Quyến: bạn phải tham gia chương trình tích điểm công dân, có thẻ cư trú tại Thâm Quyến, có những đóng góp gì cho Thâm Quyến: như nộp thuế thu nhập cá nhân đầy đủ, trình độ học vấn - đại học, có công ty riêng, có nhà tại Thâm Quyến, không vi phạm pháp luật, luật giao thông, tham gia công tác xã hội... Và những điều này bạn cần chuẩn bị từ khi con bạn 3 tuổi, đến khi đủ tuổi đi học tiểu học. Thành tích học tập và kinh tế của gia đình bạn cũng sẽ quyết định xem bé có thể học tiếp bậc trung học cơ sở ở Thâm Quyến hay không.


Đến đây, hẳn lộ trình cũng như người trẻ ở những quốc gia khác, lao động miệt mài, tạo dựng tương lai. Những bạn trẻ người Trung được học trên ghế nhà trường rằng, chỉ có học tập thật tốt, làm việc thật chăm chỉ, bạn mới thay đổi được vận mệnh của đời mình. Đó cũng là lý do chúng ta nhìn thấy hình ảnh của những văn phòng ngày đêm mở cửa, những xưởng sản xuất rầm rập sáng đèn ca đêm, những con người đang miệt mài trên lộ trình khẳng định bản thân, theo guồng quay cơm áo gạo tiền.


Ở độ tuổi này, nhận thức và trình độ giáo dục quyết định tất cả. Mình gặp nhiều người luôn nỗ lực, tự tin và cầu tiến. Nhưng cũng có những người đợi chờ sự sắp đặt từ gia đình, an phận và hài lòng với những gì mình có. Mỗi người có một lựa chọn riêng, và hạnh phúc với lựa chọn đó hay không, chỉ có họ mới là những người rõ nhất. 


Tầng lớp cuối cùng, khép lại phần Nông thôn ký sự là những cô bé cậu bé tuổi thiếu niên. Nói thật mình rất ngưỡng mộ tầng lớp này, cũng như ngưỡng mộ tuổi thanh xuân của mình ở những năm tháng còn ngồi trên ghế nhà trường. Độ tuổi ấy, ai cũng thật hồn nhiên, trong sáng và có niềm tin phơi phới vào cuộc đời. Mới vừa đủ để biết hứng thú với môn học nào đó, đủ rung động để thích ai đó cùng trường, cùng nhau làm những trò điên rồ rất học trò. Rồi những ngày hối hả luyện thi vào trường phổ thông, vào đại học. Chắc không ít bạn từng xem phim về học trò của Trung Quốc, có những lãng mạn ngây ngô, nhưng cũng có những nuối tiếc dang dở. Hiện thực của các em cũng như vậy, bởi đây là nông thôn, các em chủ yếu ở với ông bà, cuộc sống chưa kịp hiện đại như ở các thành phố lớn. 


Mỗi lần trò chuyện với mấy em đang ở độ tuổi này, mình thấy các em may mắn hơn so với những bạn đồng lứa ở thành phố. Những thiếu niên sống ở thành phố đã sớm tiếp xúc với những thứ ảo và bị ảnh hưởng bởi khoảng cách giàu nghèo, cuộc sống vội vã hơn, bố mẹ cũng mải cơm áo gạo tiền mà không quan tâm được các em. Bạn nào tò mò, có thể theo dõi hai chương trình “ Thiếu niên nói” và chương trình Xchange, hoán đổi thân phận của thiếu niên thành phố và nông thôn (giờ Google cũng không ra, mình không nhớ tên tiếng Trung của chương trình thực tế này lắm, nhưng đã xem và lấy đi khá nhiều nước mắt) để hiểu hơn về tầng lớp thiếu niên Trung Quốc hiện đại.


Kết, cảm ơn các bạn đã đọc đến tận phần cuối của Nông thôn ký sự - một bài viết đã được mình gõ đi gõ lại, lược đi lược lại nhưng vẫn dài lê thê. Tất nhiên, nội dung và phạm vi bài viết đều mang ý kiến cá nhân trên cơ sở được tiếp xúc và trải nghiệm nhiều lần về đời sống và con người nông thôn Trung Quốc. 


Ở đâu trên thế giới này cũng vậy, ta sẽ bắt gặp người tốt, kẻ xấu, họ cũng có những trách nhiệm chung giống chúng ta đối với xã hội, với gia đình. Hy vọng, một bài viết được bỏ nhiều tâm tư như thế này đã góp phần mang đến cho bạn đọc một góc nhìn mới hơn, bao dung và gần gũi hơn về người dân Trung Quốc, anh bạn láng giềng to đùng tuy gần mà (nghe đồn lại) xa.


Bài viết của tác giả Cherish Vu trên Spiderum.

🐲KINGLONG WONMAN ĐĂNG - CAO TỔ CỦA NHỮNG VỊ VUA

  2019 thuê nhạc sĩ  phổ nhạc bài này làm hiệu doanh nghiệp, làm nhạc chờ công ty, giờ có rồi, nên lưu lại ở đây làm kỹ niệm  ĐĂNG CHO VAY -...