CHUYỂN ĐỔI NGÔN NGỮ BLOG

Thứ Ba, 11 tháng 5, 2021

2044.TU LUYỆN THÁNG NGÀY-Gọi vốn từ các nền tảng đầu tư: Cẩn trọng vướng “bẫy

 

Mỹ Huyền/ Báo DNSG

Khó khăn nhất của một dự án khởi nghiệp đó chính là vốn. Tuy nhiên, việc gọi vốn không hề dễ dàng. Nhiều startup đang dần quen với các nền tảng đầu tư như sàn gọi vốn cộng đồng nhưng có hiện tượng một số sàn lập ra chỉ để bẫy người dùng.

Giá trị thị trường gọi vốn cộng đồng (crowdfunding) được dự đoán sẽ đạt đến 114 tỷ USD trong năm nay trên toàn cầu. Tại Đông Nam Á, trung bình mỗi chiến dịch gọi vốn cộng đồng gọi được 122 nghìn USD, theo thống kê của Fintech Strategist. Trung Quốc là quốc gia dẫn đầu với con số trung bình lên đến 1,3 triệu USD, giá trị thị trường tăng 16% trong năm nay.

Sáng lập và điều hành nền tảng Wiziin Nguyễn Ngọc Tiến cho hay, lợi dụng nhu cầu đầu tư và gọi vốn tăng, một số nền tảng gọi vốn trá hình đã tranh thủ mọc lên. Đích nhắm của những nền tảng này là tài sản của nhà đầu tư đổ tiền vào. Ông Tiến đã chia sẻ một số dấu hiệu để các nhà đầu tư nhận biết các nền tảng không đáng tin cậy.

Có 4 loại nền tảng đầu tư được biết đến tại Việt Nam là nền tảng quy tụ đầu tư từ nhà đầu tư chuyên nghiệp, sàn đầu tư cộng đồng là các nhà đầu tư không chuyên (crowdfunding), nền tảng cho vay ngang hàng (P2P Lending) và sàn huy động vốn dựa trên vốn góp.

Để hút vốn, các nền tảng đầu tư sẽ đưa ra tỷ suất hoàn vốn (ROI) khá cao. Nhưng lợi nhuận cao sẽ đi kèm rủi ro cao. Vì vậy, nhà đầu tư phải đủ tỉnh táo để đánh giá tính hợp lý của số liệu về lãi suất và rủi ro từ việc đầu tư. Mức lợi nhuận và rủi ro kèm theo phải dựa trên mặt bằng chung của lĩnh vực họ tham gia.

Thứ hai, không phải quốc gia nào cũng cho phép nền tảng đầu tư hoạt động. Một số nơi không chấp nhận nền tảng P2P Lending hoặc crowdfunding.

Hoặc nếu được chấp nhận thì các nền tảng này phải tuân thủ một số quy định. Để được bảo vệ khi đầu tư thông qua bên thứ ba, nhà đầu tư cần xem xét tính pháp lý của nền tảng. Liệu quốc gia đó công nhận hoạt động nhất định nào của nền tảng không?

Thứ ba, nhà đầu tư cần xem xét nền tảng đó có đưa thông tin đầy đủ về startup nhận đầu tư hay không. Thông tin về tư cách được nhận đầu tư phải được công nhận bởi các sở, ban, ngành như Sở Kế hoạch và Đầu tư, Ủy ban Nhân dân.

Nhà đầu tư nên kiểm chứng về bên gọi vốn để tránh vô tình bị lôi vào những vụ việc liên quan đến pháp lý, hoặc đầu tư vào một đơn vị không có thật.

Thứ tư, nhà đầu tư cần thận trọng khi thành lập hợp đồng trong giai đoạn giải ngân. Hợp đồng phải minh bạch về cách thức, số tiền giải ngân và trách nhiệm về những khoản phí.

Nền tảng đầu tư phải quy định rõ ràng về chính sách liên quan đến giải ngân. Thời điểm nền tảng chuyển tiền cho bên nhận đầu tư nếu nhà đầu tư chuyển tiền cho nền tảng cũng phải ghi rõ.

Nhà đầu tư cũng nên xem xét liệu nền tảng có đủ các chức năng bảo mật cần thiết. Hợp đồng bảo mật thông tin phải được áp dụng chặt chẽ để tránh rủi ro về quyền cá nhân.

Đối với những nhà đầu tư không chuyên, các sàn crowdfunding có thể tận dụng để tự học đầu tư bằng số tiền chỉ vài chục nghìn đồng. Họ có thể học cách đọc bản báo cáo tài chính, đánh giá tính khả thi của dự án và sản phẩm để có kinh nghiệm cho những lần đầu tư lớn hơn về sau.

Còn về startup Việt, nếu muốn được gọi vốn từ các sàn crowdfunding nước ngoài thì phải mở thêm chi nhánh công ty ở Mỹ mới được nhận đầu tư. Nguyên nhân là những trường hợp đầu tư đổi cổ phần hay lợi nhuận ở nước ngoài chưa được cho phép.

Số startup khác muốn gọi vốn crowdfunding nhưng không đủ năng lực thì đành tìm đến hình thức cho vay ngang hàng. Tuy nhiên, ông Kendrick Nguyễn – Nhà sáng lập Republic cho rằng, việc vay vốn trả lãi không phù hợp với startup. Theo ông, startup chạy chi phí hằng tháng chưa nổi thì không nên đi vay vì phải tính đến khả năng trả lãi của mình.

Bên cạnh gánh nặng trả lãi, nhiều nền tảng P2P Lending còn có thể đẩy startup rơi vào vòng xoáy vay nợ. Trong năm qua, Bộ Công an cho hay đã phát hiện 41 đối tượng thiết lập 3 ứng dụng điện thoại di động để hoạt động cho vay lãi nặng tại TP.HCM, lãi suất lên đến 2,5%/ngày, tương đương 912,5%/năm.

Thống kê của Ngân hàng Nhà nước năm ngoái cho thấy có khoảng 100 công ty P2P Lending đang tồn tại. Trong số này, đang tồn tại hiện tượng phân phối khoản vay nặng lãi hay kiêm luôn dịch vụ cầm đồ.

Một số hành vi phạm pháp núp bóng P2P Lending khác cũng được chỉ ra như sàn tự huy động vốn cho mình, rửa tiền, tài chính đa cấp, lừa đảo người cho vay hay nhà đầu tư, mua bán thông tin cá nhân của người vay và đầu tư trái phép.

Trong khi đó, không ít trong số 4.000 nền tảng từ Trung Quốc bị chính phủ nước này dẹp bỏ đã di chuyển đến Việt Nam không chính thức.

Do đó, Ngân hàng Nhà nước đề xuất, trước mắt nên quản lý trong phạm vi P2P Lending kết nối trực tiếp người đi vay với người cho vay (nhà đầu tư). Chưa nên mở rộng cho các tổ chức tài chính tham gia và không cho phép các công ty P2P Lending được quyền huy động vốn để cho vay.

Ngoài ra, các hình thức gọi vốn trên nền tảng sử dụng các đồng tiền mã hóa làm phương tiện chuyển vốn hay nhận vốn sẽ không được xem là hợp pháp theo Khoản 6, Điều 26 Nghị định 88/2019/NĐ-CP.

NGUỒN:  Theo Báo Doanh Nhân Sài Gòn

Link bài: Gọi vốn…

https://doanhnhansaigon.vn/khoi-nghiep/goi-von-tu-cac-nen-tang-dau-tu-can-trong-vuong-bay-1104439.html

Thứ Hai, 10 tháng 5, 2021

2043.TU LUYỆN THÁNG NGÀY

 VŨ TRỤ BAO LA sưu tầm

TẠI SAO KHÔNG NÊN ĐI CHÙA ?


Bài: Thái Hạo


1. Vì chùa, hiểu đúng, là trường học của nhà Phật. Chỉ nên đến trường khi là người học và có nhu cầu học.


2. Nếu bạn không phải là người đi học thì đến trường sẽ là việc không những ngớ ngẩn mà còn làm ảnh hưởng đến những thầy trò đang học hành ở đó. Đến chùa để chơi cũng vậy, không những vô ích mà còn bị "tổn phước" vì quấy rối người tu hành. "Khuấy đảo nước ngàn sông không bằng làm động tâm người tu hành".


3. Mọi việc đều không thể cầu. Nếu muốn có phước lộc thì phải làm việc phước lộc, như chia sẻ (bố thí), giữ gìn đạo đức (trì giới), không buông lung tâm ý (nhẫn nhục), siêng năng (tinh tấn), giữ cho tâm trí bình ổn (thiền định), thấy biết đúng bản chất của mọi sự mọi vật (trí tuệ)... Cầu cúng là hoàn toàn mê tín ngu si. Không những không có lợi ích mà còn làm hao tốn tiền của, mất ý chí và tinh thần tự lực tự cường. Tóm lại, phải cầu nơi chính mình bằng cách thấu suốt lý nhân quả của tự nhiên và kiên trì nó trong đời sống cá nhân.


4. Chùa, còn gọi là tịnh xá, là thiền môn, tức là chốn thanh tịnh để tu hành. Bất cứ chùa nào khuyến khích hay quảng bá nhằm thu hút dân chúng đến để thu tiền hoặc sử dụng các dịch vụ thì đều không phải chùa. Nó là các cơ sở kinh doanh núp bóng chùa. Kéo nhau đến những nơi như thế đều là đang tiếp tay và làm giàu cho bọn gian thương, vừa bị mất tiền, vừa bị cười vào mặt.


5. Ngày xưa khi sách vở hạn chế và phương tiện hiện đại chưa có thì người muốn tu học Phật pháp phải đến chùa, "tầm sư học đạo". Ngày nay nhờ sự phát triển của công nghệ, chúng ta hoàn toàn có thể tiếp xúc với kinh sách và lời giảng của các vị thầy có đạo hạnh mà không cần phải tới chùa. Vì thế, người có nhu cầu học hoàn toàn có thể "học phật Pháp online". Việc đi chùa là không thật sự cần thiết nữa. Quan trọng là anh có muốn học hay không!


6. Phật giáo là đạo tình thương (từ bi), của dũng khí và của trí tuệ, "duy tuệ thị nghiệp" - lấy trí tuệ làm sự nghiệp - chứ không phải lấy những cầu cúng mê muội làm đường đi và đích đến. Hãy chăm chỉ học 8 con đường chân chính để đưa đến thành tựu lý tưởng tinh thần (bát chánh đạo). Ngôi chùa thật sự là ở trong tâm của mỗi người. Đó mới là ngôi chùa cần trở về.


♧♧♧♧♧♧


Đính kèm bài cũ ở đây cho những ai chưa đọc thì tham khảo:


TẠI SAO NGƯỜI VIỆT NGÀY CÀNG MÊ TÍN ?


Có lẽ trong lịch sử xã hội VN chưa bao giờ tình trạng mê tín lại ngập ngụa như bây giờ, từ bói toán, phong thủy, tu hành; từ nhà ra phố tới chùa… không đâu không thấy sự mê muội đến ngớ ngẩn, bệnh hoạn như như thời này.


Người nhà chết nhiều ngày mà vẫn không chịu chôn vì…chưa được giờ; làm cái nhà lại quay lưng ra đường vì gia chủ không hợp với hướng đường, xây nhà phải kiếm người đặt móng vì khổ chủ không được tuổi, nào là nhẫn phong thủy, vòng phong thủy; đôi lứa phải chia lìa vì cha mẹ quyết ngăn cản bởi…không hợp tuổi; nhiều người sinh con bằng cách…mổ cho đúng giờ đại cát; sự mê tín hoành hành cả vào trường học với những thủ tục quái gở liên quan tới cúng bái trước các kì thi; chùa chiền chật ních những ngày tết vì người đi…cầu lộc, cầu an, thậm chí chen lấn dẫm đạp lên nhau mà tranh cướp ấn lộc… Sự mê tín bủa vây đầu óc từ người nông dân, đến thương gia, trí thức, giới chính trị…


Mê tín là một niềm tin mê muội. Tin mà không có cơ sở, tin một cách mù quáng, rằng vì mọi người cũng tin như vậy. Tại sao ngày tết lên chùa đốt nhang khấn vái trước tượng phật lại có thể cầu được lộc được an? Ông Phật có lộc để ban ư? An hay nguy do cách mỗi người sống trong sự đối người tiếp vật chứ sao lại giao phó cho một pho tượng bằng đất đang ngồi bất động ?


Khi nào con người ném cuộc đời mình cho sự may rủi? Làm sao thánh thần lại phải gánh lấy cuộc đời chúng ta? Tại sao trời đất với bốn phương tám hướng với xuân hạ thu đông vô tư này lại phải quyết định số mệnh của mỗi người? Và con người là gì giữa vạn sự vạn vật ? Đạo đức nô lệ mới có những sự sợ hãi hoang dã, nền luân lý của chủ ông (Nietszche) là hành xử của kẻ trượng phu tự gánh vác lấy cuộc đời mình và biết chịu trách nhiệm về những gì mình làm. Một xã hội nô lệ tất sinh ra mê tín.


Ai là giáo chủ của thời này? Danh và lợi – hư danh và ô lợi. Khi một xã hội tuyên bố rằng kinh tế quyết định ý thức, vật chất quyết đinh tinh thần thì tất yếu nó phải dẫn tới sự sùng bái vật chất bằng cách khinh miệt và chà đạp lên những giá trị văn hóa, rẻ rúng những giá trị nhân văn và bức hại các giá trị nhân bản. Mọi sáng tạo trên hành tinh này đều đi ra từ những suy tưởng và lao động trí óc chân chính của con người. Quá trình đô hộ ngược đã được chứng mình bằng cuộc xâm lược văn hóa của người Hi Lạp đối với kẻ thắng cuộc La Mã; người Mông cổ, Mãn Thanh đã thất bại và bị Hán hóa dù chiến thắng trên mặt trận quân sự. Một đất nước lấy sự hiểu biết và trí tuệ làm ngọn đuốc soi đường, đất nước ấy tất đi vào quỹ đạo văn minh.


Chúng ta đang đi ngược lại con đường của thế giới khi nhất loạt quay về thời cổ đại của bái vật giáo, đa thần giáo cho đến nhất thần giáo. Trong khi nhân loại đang ngày càng tự chủ và tự tin vào sức mạnh của chính mình thì chúng ta lại đi ném cuộc đời mình cho ngày giờ, phương hướng, ma quỷ, thần thánh. Nỗi sợ hãi sinh ra vái tứ phương, phủ phục trước những thẻ tre, lạy lục trước tờ giấy ấn…


Nhưng cái gì sinh ra nỗi sợ hãi này? Lòng tham. Tham thì muốn có, sợ hãi nếu không có được, đau đớn nếu mất đi. Lòng tham trước tiền bạc của cải như một thượng đế toàn năng đã dẫn con người tới chỗ luôn sống trong sợ hãi và đánh mất bản thân mình trong những mớ bong bong tinh thần của Tootem / vật tổ giáo, của quỷ thần.


Nhưng cái gì sinh ra nỗi sợ hãi ấy? Sự thiếu hiểu biết đồng nghĩa với đánh mất chủ thể tính nơi mỗi người. Khi con người không hiểu mình và mờ mịt về thế giới thì tất sinh ra sự dựa dẫm. Nó ném cuộc đời mình cho những thứ vô tri được tôn lên hàng thần thánh.


VN có một hệ thống giáo dục thất bại và một nền khoa học què quặt không đảm đương được sứ mệnh khai minh cho dân tộc, khiến nó phải kéo dài thời kì bán khai đến tận thế kỉ XXI này. Nền giáo dục và khoa học ấy là con ruột của một thiết chế xã hội sai lầm đầy bi kịch.


Ở phương diện tín ngưỡng, xã hội VN đang bị phân hóa thành 2 bộ phận: vô thần và đa thần. Bộ phận vô thần này không phải kiểu vô thần như Nietszche, Sartre, Camus mà là vô thần theo nghĩa hoang dã chỉ tôn thờ một thứ duy nhất là Tiền và sẵn sàng nện dày lên mọi giá trị làm người miễn là kiếm và giữ được tiền. Bộ phận đa thần thì sống trong sự dựa dẫm và sợ hãi nguyên thủy. Mọi việc trong cuộc đời họ từ lấy vợ, làm nhà, sinh con, chọn nghề đều do thầy bói quyết định. Họ không dám tự định đoạt một việc gì cả, họ giao phó cuộc đời mình cho 12 con vật trong thế giới động vật.


Cả 2 bộ phận này cùng một thủy tổ là chủ nghĩa Tư lợi


Những người Phật giáo thuộc loại nào? Phần đa là thuộc về đa thần giáo vì họ đã biến ông Phật thành một thần linh có khả năng ban phước giáng họa. Họ đến chùa không phải là đến trường học Phật giáo để nghiên cứu, quán xét, tư duy, để trao đổi thảo luận với ông thầy (sư) mà đến với nải chuối và cầu xin. Họ cúng dường cho thầy chùa để mong được chiếu cố, họ lạy Phật để mong được ban ơn. Những sư sãi ở chùa đã phần nhiều không còn đảm trách công việc trí tuệ mà vị thầy tổ của mình đã di huấn; họ tổ chức cúng sao, giải hạn, cầu siêu để thu tiền. Họ tổ chức lễ lạt với mâm cao cỗ đầy, với ngàn ngạt những tràng hoa, với ngựa xe như nước áo quần như nêm. Cái công việc dạy và học ở chùa gần như biến mất, có chăng là vài thời khắc tụng kinh hình thức đọc như những con vẹt ngủ gật mà quên mất rằng việc đọc kinh là để hiểu chân lý được cất giữ trong ấy, từ đó mà mang vào đời sống để kiến lập một cuộc đời và xã hội hạnh phúc, an định. Sự thức hành mê tín trong chốn “Duy tuệ thị nghiệp” là một điển hình cho tình trạng mê tín đến tàn mạt ở thời đổ nát của mọi giá trị này.


Chùa là trường học, sư là thầy giáo, kinh là sách giáo khoa. Mỗi người đến chùa đúng nghĩa là để học hỏi trở thành con người tự chủ, tự do và đầy dũng khí; là để tiếp xúc với ánh sáng chân lý mà dẫn dắt lấy cuộc đời mình chứ không phải đến đó để biến mình thành một tên nô lệ hay một kẻ ăn mày cuối đầu cầu xin đủ thứ trên đời. Những người Phật giáo chân chính càng phải có trách nhiệm với cuộc đời chứ không phải mũ ni che tai, dùng vài từ tự lừa mị mình như “buông bỏ”, “tánh không” để che đi sự lười biếng và hèn nhát của mình trước các vấn nạn xã hội.


Để giải quyết những khủng hoảng của xã hội VN đương thời không có cách nào khác là chấn hưng nền khoa học và giáo dục của nước nhà. Ở đó, những người trí thức phải trở thành lương tâm của dân tộc, trở thành não bộ của của xã hội, hòng dẫn dắt đất nước ra khỏi tình trạng mông muội. Những người trí thức nếu cứ ngồi đó mà đổ lỗi và chờ đợi lịch sử sang trang thì mới có thể thi triển tài năng và cống hiến thì cũng hệt như người bệnh nói “đợi khỏe mạnh đã tôi mới đi bệnh viện được”. Lúc xã tắc lâm nguy là lúc cần người trí thức hơn bao giờ hết.


Sẽ không một nhà khoa học hay nhà giáo nào có thể thành tựu được lý tưởng nghề nghiệp chân chính của mình trong một cơ thể xã hội bệnh hoạn, nên việc cần làm trước tiên là chung tay chữa trị cho cơ thể xã hội ấy được lành lặn đã. 


“Bi kịch tột cùng không phải là sự đàn áp của kẻ xấu mà là sự im lặng của những người tốt” – M. Luther King


Sự im lặng của người có học là không thể biện minh và tha thứ.

Thứ Năm, 6 tháng 5, 2021

2041.TU LUYỆN THÁNG NGÀY

 Đêm cuối cuộc trường chinh đầy gian khổ, ngày mai yết kiến Như Lai để lên kiếp Phật, Đường Tăng trằn trọc không sao ngủ được. Suốt cuộc đời tâm nguyện tới cõi này, giờ đây khi sắp trút bỏ kiếp người, ông bỗng thấy lòng day dứt. 

Nhiều ngày nay, thân thể Đường Tăng đã rã rời, đầu óc đầy mộng mị, tay biếng lần tràng hạt. Tâm linh như muốn níu chân dừng lại. Máu ông nhức nhối thấm lần cuối qua tim, cứa vào quá khứ đau xé. Ông nhớ tới những người sinh thành ra mình. Tình cha, huyết mẹ tạo nên mà bao nhiêu năm nay ông không một lần thắp hương, không một lần nhắc nhở. 
Chặng đường dài tới đất Phật khiến trái tim ông dần chai sạn. Ông đã quá nhiều lần phải lạy lục, cầu khẩn các thần linh thánh lớn bé, đã quá nhiều lần giẫm đạp lên xác máu yêu ma xa gần, chỉ với một mục đích: mau thành chính quả. Ông thương người. Nhưng đêm nay, trước ranh giới cuối cùng của cõi Người và Phật, ông chợt hiểu ra cội rễ của tình thương ấy. Mỗi lần cứu giúp con người, ông chỉ thầm tính toán như xây thêm cho mình một bậc thang tới Phật đài. 
Nhiều lần Đường Tăng đã tự hỏi tại sao nước mắt mình ngày càng lạnh giá. Giờ đây ông thầm biết, trên con đường thỉnh kinh về cứu rỗi người đời, ông đã dần dần xa lạ với con người. 
Ông trở mình, thở dài: không là người, ta sẽ là ai? Yêu quái cản đường, biết bao kẻ chính từ trên đây xuống, pháp thuật vô biên, ác nghiệt vô cùng. Ta nhập vào chốn ấy biết rồi thành Phật hay ma? 
Đường Tăng chợt nhói trong tim. Ông khẽ rên lên, hai tay ôm ngực. Mở mắt thấy các đồ đệ đang đứng bên giường nhìn ông âu lo. Cả ba hình như đều không ngủ. 
Đường Tăng thở hắt: “Không sao đâu. Ta chỉ chợt nhớ tới ngày xưa”. Nói rồi lại nhắm mắt. 
Nghe tiếng Ngộ Không: “Xin thầy đừng tự dối lòng. Thầy đang nhớ cả kiếp người 
Đường Tăng rùng mình khi giọng Ngộ Không quá u uất –"Con từ đá sinh ra. Coi thường cả thần thánh, yêu ma, chỉ mong được thành người. Thầy đã là người lại tự bỏ mình đi tìm hồn phách khác. Đêm nay sao khỏi xót xa”. 
Bát Giới cười khẽ: “Làm người có gì vui. Chúng ta đã dốc lòng theo đạo, ngày mai được lên chốn thần tiên, sung sướng biết bao nhiêu. Thầy đừng luyến tiếc”. 
Sa Tăng an ủi: “Thầy trò mình sắp hóa Phật mang đạo xuống khai sáng cho loài người. Công quả vĩ đại lắm”. 
Đường Tăng lắc đầu, nằm im hồi lâu, hai tay vẫn đặt lên tim, mắt vẫn nhắm, nước mắt trào ra ấm nóng lại. Rồi như trăng trối: “Ta ước gì đêm nay đừng sáng. Ta đau đớn cho mười mấy năm viễn du. Ngộ Không ơi! Một đời con mong được thành người thì bị bắt ép phải theo ta để thành Phật. Bát Giới tự dối mình giác ngộ thật ra chỉ là đi tìm một chốn hoan lạc mới. Sa Tăng rời cõi u mê này sang cõi hoang tưởng khác mà lại hy vọng khai sáng. Còn ta? Không còn là người không phải là người thì làm sao đồng cảm mà đòi khai sáng, cứu vớt con người”. 
Ngộ Không sụp xuống nắm tay thầy nghẹn ngào: “Thầy đã nhận ra chân lý. Nhưng chậm quá rồi”. 
Đường về. Qua sông. Thiên sứ vừa cười vừa chỉ cho Đường Tăng thấy thân xác ông đang trôi dạt dưới cầu. 
Nhưng Đường Tăng đã không nghe thấy gì nữa. Đôi mắt vô hồn.
Trương Quốc Dũng
Giải nhất cuộc thi Truyện cực ngắn của Hội Nhà văn 1994. Truyện đã gây xôn xao dư luận trong giới Phật tử thời đó.

(ảnh:internet)

Thứ Tư, 5 tháng 5, 2021

2040.THẬT LÀ THÚ VỊ

Đọc bài trả lời phỏng vấn của tân thượng thư bộ dục thật là hay, học được nhiều. Có đoạn nói là :" ổng mong cuộc sống của những người tgaafy giáo cô giáo sẽ được cải thiện hơn "

Có người bình luận là: " ở cương vị là người đứng đầu 1 bộ, ông ko phải nói là mong mà là: tôi sẽ cố gắng hết sức để...."

Ồ thật là có lý, thật là thú vị 

Chủ Nhật, 2 tháng 5, 2021

2039.TU LUYỆN THÁNG NGÀY

 Vy Trang  theo Sohu/ Báo VnExpresss

Thế giới trẻ em có an toàn hay không phụ thuộc vào mối quan hệ của cha mẹ có ổn định, tổ ấm có hòa thuận hay không. Ảnh: sina.

 

Chứng kiến cha mẹ cãi nhau, đánh nhau…, nhiều đứa trẻ sẽ rơi vào cảm giác bất lực, chán nản.

Một người mẹ ở Quảng Châu, Trung Quốc kể, cậu con trai hai tuổi đột nhiên thức dậy lúc nửa đêm, nắm tay mẹ, sau đó nắm tay bố, miệng luôn nói: “Hòa giải, hòa giải”. Hóa ra trước khi ngủ, hai vợ chồng cãi nhau một chuyện nhỏ, tưởng con đã ngủ nhưng cậu bé vẫn nghe thấy. “Đôi mắt của trẻ là máy ghi hình còn đôi tai chúng là máy ghi âm. Khi thức dậy trong giấc ngủ, điều mà trẻ lo lắng nhất là chuyện bố mẹ cãi nhau”, người mẹ kết luận.

Chúng ta hay nghĩ trẻ con chưa hiểu gì, có thể cãi vã trước mặt chúng thoải mái. Nhưng thực tế, sự nhạy cảm của trẻ nằm ngoài sức tưởng tượng của cha mẹ. Có những lúc, bố mẹ nghĩ rằng đó là vài câu cãi vã vụn vặt và quên luôn sau đó nhưng trái tim trẻ vẫn luôn căng thẳng.

Khi cha mẹ đang tranh cãi, họ nói với con cái: “Chuyện này không liên quan gì tới con, vào bàn làm bài tập đi”. Nhưng đứa trẻ sẽ không thể yên tâm quay lại bàn học, chúng có thể bồn chồn nấp sau cánh cửa nghe trộm hoặc khóc thầm với bàn tay nắm chặt. Thế giới trẻ em có an toàn hay không phụ thuộc vào mối quan hệ của cha mẹ có ổn định, tổ ấm có hòa thuận hay không.

Người dẫn chương trình Khương Tư Đạt của Trung Quốc từng nói nhiều lần về những tổn thương do bố mẹ gây ra hồi nhỏ. Bố mẹ anh đang nói chuyện giây trước, giây sau có thể cãi nhau ngay lập tức. Cậu bé thường rất vất vả để phán đoán xem vì sao họ lại cãi vã và nguyên nhân có phải do cậu không.

“Trong những cuộc tranh chấp, làm sao một đứa trẻ lại giả vờ không biết gì. Tôi luôn cảm thấy bất lực vì không có khả năng ngăn cản bố mẹ cãi nhau”, Khương nói.

Khương còn thường xuyên chứng kiến họ ném đồ đạc vào nhau. Có lần người bố ném một cốc thủy tinh xuống đất, mảnh vỡ găm vào chân Khương gây chảy máu. Hai người chỉ ngừng cãi nhau khi thấy con trai bị thương. “Tôi cảm thấy mãn nguyện phần nào khi sự hy sinh của bản thân có thể dập tắt được chiến tranh”, Khương hồi tưởng.

Với cha mẹ có lý trí, khi cãi nhau thường họ không để con cái chứng kiến. Nhưng cũng có người coi cãi vã là một cuộc tranh giành quyền lực và yêu cầu con cái phải theo “phe” mình. Nhưng sự thật là dù người bạn đời tồi tệ đến đâu, trong mắt trẻ thơ họ vẫn là những người cha, người mẹ tốt.

“Bố của con là kẻ lười biếng, đừng như ông ấy”; “Mẹ con thật quá đáng, nhà này bị cô ta phá nát rồi”… Có bao nhiêu lời nói như thế này được phát ra từ miệng người lớn nhằm vào những đứa trẻ. Cuộc cãi vã vợ chồng có thể sớm được hòa giải nhưng nỗi đau của những đứa con không thể xóa nhòa. Con cái dù không muốn nghi ngờ tư cách của cha mẹ, nếu bắt buộc lựa chọn, chúng cũng chỉ cố gắng làm vừa lòng cả hai bên trong sự e sợ.

Những đứa trẻ lớn lên trong môi trường như vậy thường sẽ rất nhạy cảm và luôn thấy bản thân kém cỏi.

Có những lúc bố mẹ có thể bỏ qua vài câu cãi vã vụn vặt nhưng trái tim trẻ vẫn luôn căng thẳng. Ảnh: sina.

Việc mâu thuẫn vợ chồng là không tránh khỏi. Nhưng nếu cãi nhau, bạn không được làm tổn thương con cái mình.

1. Không bắt trẻ lựa chọn

Nhiều bố mẹ yêu cầu con chọn theo phe bố hay phe mẹ trong các cuộc cãi vã. Dù đứng về phía ai thì trẻ cũng khó lựa chọn, chúng luôn bối rối nên làm thế nào để vừa lòng cả hai bên.

Trẻ con không cần phải đánh giá đúng sai trong các cuộc cãi vã của người lớn. Thực sự không có nhiều điều đúng hay sai về những việc liên quan tới gia đình.

2. Cố gắng không cãi nhau trước mặt con cái

Dù có tranh cãi gì chăng nữa cũng không nên diễn ra trước mặt con cái. Nếu điều này từng xảy ra, hãy nhớ giảng hòa trước mặt trẻ. Hãy để đứa trẻ hiểu rằng cuộc cãi vã của cha mẹ không phải vấn đề của chúng và mối quan hệ giữa hai người đã được cải thiện.

Việc làm này cũng xoa dịu những cảm xúc bị tổn thương của trẻ. Cần nói rõ với trẻ mâu thuẫn của bố mẹ không phải trách nhiệm của chúng và trẻ không làm gì sai.

3. Hãy cho trẻ biết cha mẹ yêu thương con cái nhất

Sau mỗi cuộc cãi vã, điều trẻ sợ nhất là bố mẹ ly hôn, chúng sẽ còn nhận được tình yêu thương của bố mẹ nữa. Nói cách khác, chúng sợ sẽ không còn ai yêu mình.

Vì vậy hãy nói với trẻ, cãi vã chỉ là vấn đề nhỏ của cha mẹ nhưng cả hai vẫn luôn yêu thương trẻ.

Tình yêu thương của cha mẹ quyết định chất lượng giáo dục của gia đình. Giáo dục tràn đầy tình yêu thương mang lại may mắn; giáo dục thiếu tình yêu thương chỉ có thể dẫn đến bất hạnh. Không ai tránh khỏi những cuộc cãi vã, nhưng chúng ta có thể để con cái tránh được những điều xui xẻo.

 

NGUỒN:  Theo Báo VnExpresss

Link bài: Trẻ đứng...

https://vnexpress.net/tre-dung-dau-khi-bo-me-cai-va-4269595.html

Thứ Bảy, 1 tháng 5, 2021

2038.TU LUYỆN THÁNG NGÀY

 Vtbl sưu tầm

Khởi Vũ/ Báo Doanh Nhân Sài Gòn

—–

Thông thường, người điều hành tổ chức hay quản trị doanh nghiệp (DN) sẽ được khuyên không nên trở thành nhà quản lý vi mô, thay vào đó hãy đặt niềm tin và trao quyền, để họ có thể tự ra các quyết định quan trọng.

Quản lý vi mô (micromanagement) là phong cách quản lý nhân sự cực đoan, với sự kiểm soát gắt gao và giám sát, chú ý đến từng chi tiết. Đây có thể xem là công cụ hữu ích trong một số trường hợp, nhưng phần lớn, micromanagement không được xem là phương án tối ưu do nhiều khả năng làm giảm, hoặc mất tinh thần lẫn “mất giá” nhân viên. 

Nguyên nhân từ… tâm lý

Theo nghiên cứu từ nhóm tác giả thuộc Viện Phân tích Tài chính (ICFAI) – Đại học Ấn Độ, có nhiều nguyên nhân dẫn đến việc nhà quản trị vận dụng sai lầm quản lý vi mô. Tuy nhiên, các yếu tố tâm lý như nỗi sợ (lép vế trước nhân viên, thiếu năng lực, bất an về vị trí…), sự thiếu kiên nhẫn, thiếu niềm tin, cái tôi cao, tính cầu toàn… mới là nguyên nhân lớn nhất. Cụ thể hơn, vì “sợ” cấp dưới làm không tốt và thiếu kiên nhẫn với nhân viên, nên micromanager mới soi xét mọi hành động và muốn tự mình làm mọi thứ. 

Thế nên, khi phát hiện bản thân có các dấu hiệu của quản lý vi mô, như không muốn ủy thác, trao quyền, luôn trong trạng thái theo dõi, giám sát dự án của cấp dưới, nhà quản trị nên có “cái đầu lạnh” để phán đoán xem mình có đang không tin tưởng vào chính bản thân hay không. Việc hiểu rõ nguyên nhân để không vận dụng sai lầm quản lý vi mô tốt hơn nhiều so với việc phạm lỗi và sửa sai.

Ngoài ra, Sydney Finkelstein – Giám đốc Trung tâm Phát triển Kỹ năng Lãnh đạo của Trường Kinh doanh Tuck thuộc Đại học Dartmouth cũng cho rằng, một lý do khác khiến nhà quản trị vận dụng sai lầm quản lý vi mô là do chưa định hình được quan điểm và cách quản trị nhân sự phù hợp. Theo đó, để không sa lầy vào quản lý vi mô không đúng lúc, nhà quản trị phải học cách tin tưởng cấp dưới, cũng như xác định ranh giới rõ ràng giữa việc trao quyền và ra quyết định. Trao quyền cho nhân viên không có nghĩa là để họ tự ra quyết định tùy tiện và không có giới hạn, mà tất thảy hành động của họ phải luôn hướng về tầm nhìn đã được lãnh đạo vạch ra.

Vì sao phải tránh quản lý vi mô 

Có thể nói, lãnh đạo giỏi là người sẽ xây dựng hệ thống để giúp nhân viên tự thực hiện công việc mà không cần sự giám sát của cấp trên. Còn theo Finkelstein, lãnh đạo giỏi là người biết truyền đạt tầm nhìn của DN một cách rõ ràng, chỉ can thiệp vào các quyết định của nhân viên khi cần thiết, để đảm bảo chúng không mâu thuẫn hay xung đột với tầm nhìn. Ngược lại, nếu nhà quản trị vận dụng sai lầm quản lý vi mô, không chỉ con đường phát triển, sự nghiệp của nhân viên bị cản trở, mà hiệu suất làm việc lẫn tính sáng tạo của họ cũng giảm sút.

Kiểm soát nhân viên quá nhiều, micromanager sẽ giết chết mong muốn và cơ hội trau dồi bản thân của nhân viên, vì họ không còn không gian để hấp thụ và bộc lộ năng lực thực sự của mình. Nhân viên từ đó sẽ nhút nhát và thường xuyên cho rằng dù có làm gì cũng không bao giờ đạt kết quả tốt. Thế nên, họ sẽ hoặc quyết định từ chức hoặc trở nên phụ thuộc và yêu cầu được hướng dẫn mọi lúc. 

Đồng thời, việc micromanager can thiệp sâu sẽ làm thui chột tinh thần và tạo ra sự nghi ngờ trong nhân viên, gây ảnh hưởng đến hiệu suất làm việc của họ. Phong cách kiểm soát cấp dưới cực đoan sẽ khiến nhân viên thiếu gắn kết và một khi không còn con đường cho tự do phát triển bản thân nữa, tư tưởng “làm cho có” theo đúng chỉ đạo để không mất lòng cấp trên sẽ nảy sinh, khiến DN không chỉ tốn chi phí mà còn cả thời gian lẫn công sức để khắc phục hậu quả. Việc kiểm soát và giám sát gắt gao nhân viên sớm hay muộn đều khiến DN rối loạn, ảnh hưởng xấu đến lợi nhuận kinh doanh, lợi ích của chính DN. 

NGUỒN:  Theo Báo Doanh Nhân Sài Gòn

Link bài: Vì sao….

https://doanhnhansaigon.vn/goc-nha-quan-tri/quan-ly-vi-mo-lanh-dao-nen-co-cai-dau-lanh-1104418.html

🐲KINGLONG WONMAN ĐĂNG - CAO TỔ CỦA NHỮNG VỊ VUA

  2019 thuê nhạc sĩ  phổ nhạc bài này làm hiệu doanh nghiệp, làm nhạc chờ công ty, giờ có rồi, nên lưu lại ở đây làm kỹ niệm  ĐĂNG CHO VAY -...